Phụ nữ, không một ai ngốc. Chúng ta cảm nhận được, chúng ta biết rõ được, thậm nhí nhìn thấu được. Chỉ là một mực không tin, một mực cố chấp.
1. Phụ nữ khi yêu vô cùng sâu đậm, nhưng nếu tổn thương đến cùng cực, tự khắc sẽ biết buông. Nhưng nếu có thể lựa chọn, sao không sớm buông tay trước khi đau quá nhiều, tổn thương quá sâu? Thực ra, cũng là do nặng tình quá nhiều.
2. Nếu cố gắng có kết quả, người ta đã không phải cố chấp trong vô vọng. Nếu hy sinh có kết quả, người ta đã không phải mất mát quá nhiều. Phụ nữ, không một ai ngốc. Chúng ta cảm nhận được, chúng ta biết rõ được, thậm nhí nhìn thấu được. Chỉ là một mực không tin, một mực cố chấp.
3. Phụ nữ khi đã thật sự buông tay, ngoảnh đầu nhìn lại sẽ đau đớn trước một sự thật phũ phàng rằng: đã bỏ lỡ tháng năm vô ích vì một kẻ không xứng đáng. Thời gian không quay lại, tổn thương cũng khó lành lại, còn thứ mình từng cố chấp cũng mãi mãi không thuộc về mình.
4. Phụ nữ thông minh thà dứt khoát một lần, để tìm thấy hạnh phúc đích thực. Còn hơn cố chấp níu kéo, bằng không sẽ đau khổ một đời. Bởi, người không thuộc về mình, cái kết chỉ có một, chỉ có sớm thì bớt đau, mà muộn thì tiếc nuối khôn nguôi…
5. Thực ra, có những người phụ nữ khi tổn thương thành quen, sẽ dần biết cách sống bình thản, và ung dung đến lạ, giống như phượng hoàng lửa, hồi sinh từ tro tàn đổ nát để tỏa sáng rực rỡ.
6. Với người chồng không còn hướng tâm về mình, phụ nữ càng cố sức níu kéo sẽ càng đau khổ. Thay vào đó, hãy tìm ra cách sống bình yên cho chính bản thân mình. Như bao người phụ nữ khác ngoài kia, bình thản trước bão tố, khi từng đi đến tận cùng của nỗi đau.